Trong thế giới game, có những chiến công mà bạn sẽ nhớ mãi không quên. Không phải vì chúng mang lại cho bạn một skin độc đáo hay một chiếc cúp Bạch Kim, mà bởi vì chúng đòi hỏi tất cả những gì bạn có. Chúng khắc nghiệt, không khoan nhượng, và đôi khi khiến bạn nản chí đến tột cùng. Nhưng khi bạn cuối cùng vượt qua được chúng? Bạn cảm thấy như một vị thần.
Bài viết này không nói về việc đánh bại những con boss khó nhằn mà bạn nghĩ là không công bằng, mà là về việc mở khóa những thành tựu hoặc hoàn thành những trò chơi mà mọi game thủ đều xem là dấu son trong sự nghiệp của mình — những kỳ công sức mạnh mà họ tự hào kể lại trong mọi cuộc trò chuyện về game, mãi mãi về sau.
6. Vượt qua Sekiro: Shadows Die Twice
Một bài học về sự kiên nhẫn, học hỏi và bền bỉ
Phá đảo Sekiro là một huy chương danh dự cho bất kỳ game thủ nào, ngay cả những cựu binh Soulslike tự hào về việc vượt qua các tựa game Souls kinh điển. Đây không phải là một trò chơi cho phép bạn lẩn tránh những con boss khó hoặc các khu vực nguy hiểm bằng cách thay đổi build, phép thuật hay giáp trụ của mình. Trong Sekiro, chỉ có bạn và thanh katana của mình từ đầu đến cuối. Nếu bạn không thể đánh bại một con boss hoặc liên tục chết ở một khu vực cụ thể, không có cách nào khác ngoài một điều duy nhất — tiếp tục thử và trở nên giỏi hơn.
Từ Lady Butterfly đến Demon of Hatred, và sau đó là một trong những con boss khó nhất mọi thời đại, Isshin, the Sword Saint, Sekiro chứa đầy những trận chiến mà bạn sẽ phải vật lộn để vượt qua, và đó chính là mục đích của trò chơi. Điều mà Sekiro: Shadows Die Twice dạy cho người chơi là họ không thể đổ lỗi cho bất cứ ai ngoài chính mình. Một khi họ nhận ra điều đó và quyết định tiếp tục chết đi, quay lại, chết thêm lần nữa, nhưng dần trở nên tốt hơn, nó sẽ trở thành một trải nghiệm học hỏi sâu sắc.
Bạn không thể đổ lỗi cho vũ khí của mình, vì chỉ có một. Bạn không thể đổ lỗi cho build giáp, vì trong Sekiro không có khái niệm đó. Bạn chỉ có thể tiếp tục thử lại, và trở nên giỏi hơn nhờ nó. Là một bài tập tuyệt vời về sự kiên trì, Sekiro: Shadows Die Twice là một trò chơi tuyệt vời, ít giống Soulslike hơn, nhưng lại mang đậm phong cách Miyazaki.
Trận đấu cam go trong Sekiro: Shadows Die Twice, thể hiện sự kiên cường của game thủ
5. Phá đảo Contra không dùng mã gian lận
Không có Konami code 30 mạng để cứu bạn
Vượt qua Contra mà không dùng bất kỳ mã gian lận nào, chỉ với ba mạng kinh điển, là một trong những kỳ công khiến bạn cảm thấy như mình đã đạt đến cảnh giới cao nhất của game thủ. Đây không chỉ là một thử thách về phản xạ hay trí nhớ cơ bắp. Mà là về việc biết chính xác thời điểm để bắn, nhảy, né tránh và trượt qua một loạt đạn “pixel-perfect” từ binh lính và máy móc dường như không bao giờ cạn nhiên liệu hay pin. Bạn không có cơ hội thứ hai trong Contra. Cũng không có giáp hay khả năng hồi máu ở đây. Chỉ có bạn, một người bạn hoặc anh em nếu may mắn, và khao khát cháy bỏng không muốn nhìn thấy màn hình “Game Over” nếu chỉ ăn một viên đạn lạc.
Trong một thời gian dài, tôi thậm chí không thể hoàn thành Contra với mã Konami 30 mạng. Thật sự, tôi chỉ được chơi nó trong những kỳ nghỉ hè tại nhà một người anh họ trên một chiếc Famiclone “lậu”, và khi mười lăm ngày ngắn ngủi đó kết thúc, cơ hội của tôi cũng tan biến. Mãi đến nhiều năm sau, trong những năm đại dịch, khi tôi lục lại những tựa game retro cũ, tôi mới cuối cùng đánh bại nó. Nhưng ngay cả khi đó, đó là với mã gian lận nổi tiếng. Không có gì đáng xấu hổ, chắc chắn rồi, nhưng chiến thắng thực sự đến hơn một thập kỷ sau, khi tôi hoàn thành nó “sạch sẽ” trong thời gian đại học phải đóng cửa vì đại dịch. Không Konami Code, chỉ là sự hỗn loạn màn hình ngang thuần túy, không pha tạp.
Vượt qua Contra với ba mạng khiến bạn cảm thấy như mình thực sự đã “phá giải” được một mật mã — một mật mã mà bạn phải tự mình giành được, chứ không phải chỉ đơn thuần là nhập vào.
4. Mở khóa achievement “Seriously…” trong Gears of War
Thử thách đòi hỏi kỹ năng, sức bền và ý chí sắt đá
Điều gì là tương đương kỹ thuật số của việc khắc tên bạn lên bức tường đá granit của những huyền thoại? Đó chính là đạt được achievement “Seriously…” trong Gears of War. Đây là một thành tựu không đòi hỏi kỹ năng truyền thống. Thay vào đó, nó đòi hỏi sự bền bỉ, không ngừng nghỉ của người chơi. 10.000 mạng. Mười. Nghìn. Mạng. Đó là những gì achievement này đòi hỏi từ người chơi. Và đây không phải là số mạng trong chiến dịch hay chế độ Horde. Đây là những mạng thuần túy, không pha trộn trong chế độ multiplayer đấu đối kháng. Chỉ nghe thôi cũng khiến tôi choáng váng — rõ ràng chỉ những người chơi thực sự yêu trò chơi mới có thể mở khóa được thành tựu này.
Tuy nhiên, vào thời điểm ban đầu, mọi thứ còn khó khăn hơn. Thành tựu này chỉ có thể đạt được trong các trận đấu xếp hạng. Nhưng phiên bản Ultimate Edition của Gears of War đã nới lỏng giới hạn đó, cho phép người chơi tính số mạng từ bất kỳ chế độ multiplayer đấu đối kháng nào để tiến tới việc mở khóa “Seriously…”. Dù vậy, đừng nhầm lẫn. Đạt được 10.000 mạng, ngay cả trong Ultimate Edition, vẫn là một quá trình “cày cuốc” ở mức độ sử thi.
Đây không phải là điều bạn đạt được một cách tình cờ. Bạn cần sự tập trung cao độ và một nỗi ám ảnh đơn độc để mở khóa achievement này. Bạn cần “sống” trong những sảnh chờ đó, với khẩu lancers và gnashers trở thành phần mở rộng của cơ thể bạn khi bạn đếm từng mạng như đếm vân gỗ trên một gốc cây. Con số đó tăng lên chậm rãi vô cùng, trêu ngươi bạn, thúc giục bạn hướng tới mục tiêu khó nắm bắt đó.
Rất ít người có được thành tựu này, và càng ít hơn nữa là những người đạt được nó trong phiên bản gốc của trò chơi. Tôi chỉ nóng lòng muốn xem phiên bản achievement tương tự trong Gears of War: E-Day sẽ như thế nào.
Nhân vật trong Gears of War chuẩn bị cho một trận chiến multiplayer khốc liệt để đạt achievement "Seriously…"
3. Đánh bại Mike Tyson trong Mike Tyson’s Punch Out!!
Chiến công mà bất kỳ ai đánh bại Iron Mike đều kể mãi
Đánh bại Iron Mike trong Mike Tyson’s Punch Out!! không phải là về phản xạ hay nhận diện mẫu hình — mẹo đó có thể hiệu quả với các trận đấu khác trong các game Punch Out khác, nhưng không phải với Mike. Đối với anh ta, bạn phải bước vào trạng thái thiền định, nơi ngón tay cái, bộ não và linh hồn của bạn đều đồng bộ hoàn hảo. Tại sao ư? Vì Tyson không đấu công bằng. Anh ta không cho bạn thời gian để khởi động. Thậm chí, 90 giây đầu tiên là một trong những khoảnh khắc căng thẳng nhất trong toàn bộ lịch sử game retro. Một pha né tránh sai, một cú đấm hụt thời điểm, hoặc một giây lơ là khỏi màn hình, và Little Mac sẽ nằm bẹp trên sàn trước khi bạn kịp chớp mắt. Tyson không thể bị đánh bại bằng may mắn đâu, các bạn. Bạn phải biến mình thành một cỗ máy để đánh bại anh ta.
Tôi nhớ mình đã chơi trò này trên chiếc Famiclone của gia đình, không bao giờ vượt qua được Bald Bull. Tyson là một câu chuyện hoàn toàn khác, hay thậm chí là một huyền thoại không thể chạm tới. Một con boss cuối mà tôi chưa bao giờ thấy, chứ đừng nói là đánh bại. Nhưng nhiều năm sau, khi giả lập mở ra cánh cửa trở lại, tôi quay lại, tôi học hỏi, luyện tập và bị hạ gục cả trăm lần. Tôi thậm chí đã suýt làm hỏng tay cầm nhiều lần. Nhưng với mỗi lần “Load State”, tôi có thể cảm thấy mình đang tiến gần hơn đến trạng thái “dòng chảy” đó, sự biến đổi Ultra-Instinct nơi tôi có thể cảm nhận mọi cú uppercut và hook trước khi Tyson kịp giật mình.
Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ đạt được điều đó. Đánh bại Tyson không phải là điều tôi đã làm được — một “huy hiệu” còn thiếu trên dải băng 25 năm chơi game của tôi. Nhưng tôi biết những người đã làm được, và tất cả những người đó đều có một điều chung để nói — họ ngồi đó trong sự im lặng sững sờ sau khi đánh bại Iron Mike, và chiến thắng đó là một chiến công mà họ sẽ kể cho bất cứ ai sẵn lòng lắng nghe.
1. Phá đảo Doom Eternal trên Ultra Nightmare
Một thử thách được tạo ra chỉ dành cho những Slayer mạnh mẽ nhất
Tôi đã lao vào hàm răng của địa ngục và bước ra với nụ cười mãn nguyện cùng khẩu shotgun hai nòng nhuốm máu. Đúng vậy, tôi đã vượt qua Doom Eternal ở độ khó Ultra-Nightmare. Kỳ công đặc biệt này không đòi hỏi bạn chỉ cần “giỏi” game bắn súng. Thay vào đó, nó đòi hỏi sự chính xác đến từng mili giây, nhận thức môi trường, khả năng ra quyết định trong tích tắc, và trên hết, sự từ chối tuyệt đối việc bỏ cuộc. Ultra Nightmare khiến kẻ thù khó hơn, đạn dược khan hiếm hơn, chỉ có một mạng, một lần chết là về lại từ đầu.
Tôi hiểu rằng tính năng “permadaeth” (chết vĩnh viễn) có thể đã được triển khai tốt hơn, và có thể học hỏi từ Dead Space 2, nhưng ngay cả khi đó, không có gì giống chế độ Ultra Nightmare của Doom Eternal. Bạn không được phép hoảng loạn ở đây. Bạn cũng không được phép thử nghiệm. Mỗi cú nhảy, mỗi cú phun lửa, mỗi nhát cưa máy, và mỗi cú lao móc thịt phải được thực hiện có chủ đích. Bạn cần biết mọi bản đồ, mọi đấu trường, và mọi kẻ thù như lòng bàn tay. Đây là lúc bạn phải trở thành Slayer — người lính thủy yên lặng, giận dữ, không suy nghĩ. Anh ta chỉ xé nát và hủy diệt.
Không có gì giống Ultra Nightmare trong Doom Eternal. Đánh bại chế độ này có nghĩa là bạn đã làm chủ trò chơi theo mọi nghĩa. Không chỉ cơ chế, mà còn tốc độ, nhịp điệu, điểm hồi sinh của lũ quỷ, và nhịp điệu cùng vũ điệu của tất cả mọi thứ. Bạn trượt vào một trạng thái xuất thần, nối tiếp các pha tiêu diệt, luân chuyển vũ khí và đọc vị đấu trường trong tích tắc, tất cả trong khi tim bạn đập thình thịch trong màng tai.
Bìa game Doom Eternal, tượng trưng cho thử thách Ultra Nightmare đòi hỏi kỹ năng đỉnh cao
Những thành tựu này không chỉ là thước đo kỹ năng
Luôn có một ngọn núi để chinh phục, và một khi bạn đạt đến đỉnh, bạn sẽ không bao giờ quên khung cảnh đó.
Điều tuyệt vời của game là dù bạn ở trình độ nào hay thích thể loại nào, luôn có một “ngọn núi” để bạn chinh phục. Một khi bạn đạt đến đỉnh, bạn sẽ không bao giờ quên khung cảnh đó. Những kỳ tích này là một trong rất nhiều thử thách đã trở thành hơn cả những bài kiểm tra về phản xạ hay sức bền. Chúng trở thành những thử thách về ý chí, sự kiên nhẫn, và trên hết là niềm đam mê.
Có thể bạn đã hoàn thành tất cả. Có thể bạn cũng có những chiến tích riêng của mình. Nhưng điều gắn kết tất cả các game thủ lại với nhau là chúng ta luôn nhớ về những trận chiến và thành tựu suýt khiến chúng ta gục ngã, nhưng cuối cùng lại mang đến cho chúng ta niềm tự hào để giữ gìn suốt đời. Hãy chia sẻ những “huy chương danh dự” của riêng bạn trong phần bình luận bên dưới nhé!